Lần trước là đi thăm bác họ
bên ngoại bé Mi và đã post vài album ảnh đợt đó. Lần này là"vì tương lai
con em chúng tớ"!Năm giờ sáng ngày thứ Năm, hai bố con lục đục thức
chuẩn bị cho chuyến đi đường trường. Ghé thêm hai nơi nữa để đón thêm
hai thằng bạn học của bé Mi cùng theo, vừa phụ lái vừa đi chơi cho
biết... Kể như sáu rưởi sáng mới khởi hành từ Germantown-Maryland để
trực chỉ Atlanta-Georgia.
Mười giờ sáng, nhỏ ngoại Thanhthao Ly hú trên FB"Wynh và các cháu ghé chơi với vợ chồng em rồi hãy đi tiếp(Nhà em ấy ở North Carolina, trên đường đi GA). Nhưng đâu có ghé được, nhiệm vụ còn nặng nề quá muh. Nhỏ ngoại lại kiu"Dzị bận dzìa wynh dzí mấy cháu ghé chút!" Hix, cảm động hết sức với hai ông bà ngoại trẻ nhưng không thể ghé.
Mười một giờ, thấy Hau Nguyen_một bạn FB mới quen_cũng ở Atlanta đang online FB nên nhắn báo tin đang trên đường xuống đó. Vậy mà sau đó anh bạn mới cũng nhắn tin theo dỏi liên tục hành trình, ai nói thế giới Net là ảo nhỉ?Gần sáu giờ chiều mới đến Atlanta sau vài chặng dừng ở các Rest Area và đổ thêm xăng. Nhận phòng ở khách sạn, tắm rửa rồi cả nhóm lo vọt ra chợ Hong Kong dưới đó ăn chiều và mua ít trái cây ghé thăm bà bác(Chị Kim Dung, con gái bác biết già và các cháu sắp ghé nên thấy muộn thị réo phone hỏi chừng vì sợ lạc đường hay gì khác). Ghé nhà bác hơn bốn mươi phút thì vợ chồng anh Hau Nguyen tìm đến chơi và bắt cóc Già tui về bên gia đình ổng bả(Với sự động viên của bé Mi"Ba cứ đi chơi với bạn, dễ gì có dịp gặp đâu!"_Còn má nó nhằn tui hết biết luôn!). Lần trước thì chú em Phong Hoang_Vẫn là anh em nhà FB Atlanta_ cũng đến nhà này chở Già tui đi chơi :)
Té ra thế giới thật đã hẹp, thế giới ảo lại càng chật hơn khi Già tui và anh Hau Nguyen nhận ra người cùng xóm Đồng Ông Cộ-Bình Hòa xã-Bà Chiểu. Cùng học ở trường Hồ Ngọc Cẩn một thời gian và có nhiều bạn chung(Mà hai anh em lại chưa từng biết nhau, haha). Hai anh em tâm sự bù khú đến tận ba giờ sáng mới đi nghỉ, nhìn cái vali"Đồ chơi nhiếp ảnh"của ổng mà ghiền nhiểu nhảo luôn hà :)Sáng ra hai anh em đi quán điểm tâm xong rồi theo nguyện vọng của Già, anh Hậu lại bỏ công chở tui đi tham quan chùa Ấn, chụp ảnh(đã post tối hôm qua)rồi mới trả Già tui về khách sạn. Bạn bé Mi đã chở nó lên trường dự lễ Orientation(định hướng học tập), Già ngã lưng thêm chút xíu thì hai thằng boy quay về và ba chú cháu bắt đầu chuổi hành trình đi tìm apartment cho bé Mi... Nói chung nhiêu khê và chao ôi là đuối :(Đi được vài chổ thì đã hết ngày, lại quay lên trường GT đón bé Mi. Già tui nhủ lòng sẽ chụp ảnh ngôi trường nó để post ai dè... huhuhu. Trường của nó chính là khu phức hợp của Olympic Atalanta 1996 chắc cũng rộng cở hai lần quận nhất với quận ba gộp lại, mần sao mà chụp! Thôi thì post trong này mớ ảnh vài cái apartment mà cha con, chú cháu đã mất hai ngày đi xem để chọn... Nói chung, chổ rẻ thì có sẳn mà không thuận tiện, chọn được chổ đàng hoàng thì... chưa có phòng. Đành đặt cọc trước hi vọng tháng tám quay xuống họ đã thu xếp xong. Càng ấm lòng hơn, dù chưa kịp gặp nhưng chú em Phong Hoang thường xuyên phone thăm hỏi tình hình kiếm phòng trọ và dặn dò đủ điều(vì ẻm là thổ địa khu đó rồi).Buổi chiều thứ bảy là chiều cuối cùng ở Atlanta mới có dịp ngồi uống cafe với Phong Hoang và anh Hau Nguyen. Ngủ khách sạn đêm cuối, sáng chủ nhật lại quay về Maryland. Oải sao đâu nhưng ráng đi cày bù lổ cho tuần trước. Haizzzz(Trên đường về, một cặp vợ chồng FB khác cũng ở North Carolina hay được lại hú"Wynh ghé nhậu dzí dzợ chồng em, mơi dzìa"). Huhuhu, tình thương mến thương tràn trề trên xứ NC, biết khi nào Già tui mới được hội ngộ đây...
Mười giờ sáng, nhỏ ngoại Thanhthao Ly hú trên FB"Wynh và các cháu ghé chơi với vợ chồng em rồi hãy đi tiếp(Nhà em ấy ở North Carolina, trên đường đi GA). Nhưng đâu có ghé được, nhiệm vụ còn nặng nề quá muh. Nhỏ ngoại lại kiu"Dzị bận dzìa wynh dzí mấy cháu ghé chút!" Hix, cảm động hết sức với hai ông bà ngoại trẻ nhưng không thể ghé.
Mười một giờ, thấy Hau Nguyen_một bạn FB mới quen_cũng ở Atlanta đang online FB nên nhắn báo tin đang trên đường xuống đó. Vậy mà sau đó anh bạn mới cũng nhắn tin theo dỏi liên tục hành trình, ai nói thế giới Net là ảo nhỉ?Gần sáu giờ chiều mới đến Atlanta sau vài chặng dừng ở các Rest Area và đổ thêm xăng. Nhận phòng ở khách sạn, tắm rửa rồi cả nhóm lo vọt ra chợ Hong Kong dưới đó ăn chiều và mua ít trái cây ghé thăm bà bác(Chị Kim Dung, con gái bác biết già và các cháu sắp ghé nên thấy muộn thị réo phone hỏi chừng vì sợ lạc đường hay gì khác). Ghé nhà bác hơn bốn mươi phút thì vợ chồng anh Hau Nguyen tìm đến chơi và bắt cóc Già tui về bên gia đình ổng bả(Với sự động viên của bé Mi"Ba cứ đi chơi với bạn, dễ gì có dịp gặp đâu!"_Còn má nó nhằn tui hết biết luôn!). Lần trước thì chú em Phong Hoang_Vẫn là anh em nhà FB Atlanta_ cũng đến nhà này chở Già tui đi chơi :)
Té ra thế giới thật đã hẹp, thế giới ảo lại càng chật hơn khi Già tui và anh Hau Nguyen nhận ra người cùng xóm Đồng Ông Cộ-Bình Hòa xã-Bà Chiểu. Cùng học ở trường Hồ Ngọc Cẩn một thời gian và có nhiều bạn chung(Mà hai anh em lại chưa từng biết nhau, haha). Hai anh em tâm sự bù khú đến tận ba giờ sáng mới đi nghỉ, nhìn cái vali"Đồ chơi nhiếp ảnh"của ổng mà ghiền nhiểu nhảo luôn hà :)Sáng ra hai anh em đi quán điểm tâm xong rồi theo nguyện vọng của Già, anh Hậu lại bỏ công chở tui đi tham quan chùa Ấn, chụp ảnh(đã post tối hôm qua)rồi mới trả Già tui về khách sạn. Bạn bé Mi đã chở nó lên trường dự lễ Orientation(định hướng học tập), Già ngã lưng thêm chút xíu thì hai thằng boy quay về và ba chú cháu bắt đầu chuổi hành trình đi tìm apartment cho bé Mi... Nói chung nhiêu khê và chao ôi là đuối :(Đi được vài chổ thì đã hết ngày, lại quay lên trường GT đón bé Mi. Già tui nhủ lòng sẽ chụp ảnh ngôi trường nó để post ai dè... huhuhu. Trường của nó chính là khu phức hợp của Olympic Atalanta 1996 chắc cũng rộng cở hai lần quận nhất với quận ba gộp lại, mần sao mà chụp! Thôi thì post trong này mớ ảnh vài cái apartment mà cha con, chú cháu đã mất hai ngày đi xem để chọn... Nói chung, chổ rẻ thì có sẳn mà không thuận tiện, chọn được chổ đàng hoàng thì... chưa có phòng. Đành đặt cọc trước hi vọng tháng tám quay xuống họ đã thu xếp xong. Càng ấm lòng hơn, dù chưa kịp gặp nhưng chú em Phong Hoang thường xuyên phone thăm hỏi tình hình kiếm phòng trọ và dặn dò đủ điều(vì ẻm là thổ địa khu đó rồi).Buổi chiều thứ bảy là chiều cuối cùng ở Atlanta mới có dịp ngồi uống cafe với Phong Hoang và anh Hau Nguyen. Ngủ khách sạn đêm cuối, sáng chủ nhật lại quay về Maryland. Oải sao đâu nhưng ráng đi cày bù lổ cho tuần trước. Haizzzz(Trên đường về, một cặp vợ chồng FB khác cũng ở North Carolina hay được lại hú"Wynh ghé nhậu dzí dzợ chồng em, mơi dzìa"). Huhuhu, tình thương mến thương tràn trề trên xứ NC, biết khi nào Già tui mới được hội ngộ đây...