Thứ Năm, 13 tháng 10, 2011

Nhiều chuyện ngăn ngắn...(vừa nhớ ghi thim áh)

...
Sáng hôm qua, cật lực lau sạch ba cái xe hơi của hai vợ chồng và bà chị vợ xong. Còn đang tranh thủ thu hoạch ớt trồng trước nhà thì một Mẽo trắng trẻo, cao ráo đẹp chai lái xe đến, xuống xe chào hỏi mình.
"Are you mr. Le?"_"Yes, I'm... May I help you?" Và nó hỏi tiếp"Hum qua mày gây tai nạn xe trên Ubana, sao người bị đụng lẩn hai công ty bảo hiểm gọi lại cho mày, mày hổng nghe máy?, Nạn nhân giờ kiu đau cổ phải vào bệnh viện oỳ. Gọi hổng được nên công ty nói tao đi kiếm mày!"
Ối giời ui, tui có lái xe lên Ubana hay gây tai nạn hồi mô mà nó nự tui! Biểu nó"Hổng phải tao roài à nghen, mày đánh vần đầy đủ tên tao coai!". Té ra là Le nhưng hem phải Dung Le mà là thằng cháu cùng họ, nó chỉ mượn địa chỉ nhà này để mua xe hơi! Bố khỉ!
Xong chuyện ngoài sân, đang hút bụi, lau dọn trên gác thì anh Bảy từ Frederick xuống"hớt tóc". Tuần trước mang đồ nghề lên đó nhưng muộn quá ,,hai anh em chỉ lo làm mồi nhậu hổng  có hớt! Tranh thủ cho Mi ra nhà băng rồi mua ít mồi xong về,quất hết một chai và ngủ thiệt ngon vì tối hôm trước thức đến ba giờ sáng lấy mớ thông tin trên mạng cho đứa em. Thức giấc đã là chiều tối, ông anh cột chèo chủ nhà đã dời xe ra  đường giùm và dọn dẹp mớ dụng cụ lau nhà mà mình chưa kịp mần, hihi! Lo tắm giặt rồi ngủ tiếp một giấc thật sâu đến sáng nay, khỏi ăn thêm vì... ngủ ngon hơn mà!
Cổ tay trái vài hôm nay đã đau lại, nhưng nghiệm ra là do chỉ sử dụng tay trái để lái nên nó mới bị đau sớm vậy, từ giờ phải dùng thêm tay phải rồi, hic! Bực mình quá.
Xứ Mẽo này mần nhiều chuyện, nói như chú Lão Tà là... rất ư mị dân. Nếu nhà nước xứ khác cũng làm vậy, hẳn dân tình đở tủi lắm. Có hai việc NG muốn kể lại hầu bè bạn nè:
Chuyện thứ nhất: Đầu năm nay khi khai thuế năm ngoái, nhà nước cho lại mấy ngàn thay vì phải đóng thuế vì có thu nhập thấp, số tiền cho lại ấy được họ kí séc gửi tận nhà kèm theo bảng thuyết minh rỏ ràng. Mình hông cần mần đơn từ hay liên hệ xin xỏ chi hết. Cứ ngỡ họ tốt nhiêu đó thôi, ai dè hơn tháng sau  lại có thêm một cái sec mấy trăm bạc gửi về tiếp, lí do"Sau khi tính toán trượt giá thị trường, chúng tôi nhận thấy phải bù thêm khoản tiền này để quí vị đủ thu nhập tối thiểu cho cuộc sống!"
Chuyện thứ hai: Bên bảo hiểm y tế cũng vừa gửi một cái sec... mười dollar trả cho Dung Le,  lí do: Họ có hẹn khám tuyến tiền liệt cho mình, nhưng ngày ấy họ chỉ khám tổng quát và đề nghị lấy hẹn khám nội soi bao tử. Tiền chi phí khám hôm ấy đã đóng mười đồng được họ hoàn trả bằng sec kèm theo lời xin lỗi! Đúng là chuyện nước Mỹ tư bản mới làm vậy, huhu!
Vài chuyện nhớ chi ghi nấy cho bè bạn đọc đở buồn vậy nghen. Công việc của NG cũng tạm ổn, lo thủ thế cho mùa đông và bỏ ống trả nợ mua Ipad cho bé Mi, thêm một bộ vỏ xe mới cho con trâu già là tạm êm(Ai cũng công nhận NG mua được con trâu già ấy quá hời, quá ngon. Mừng ghê luôn!) Mùa thu năm nay chắc không có thời gian đi chụp ảnh rồi, bạn bè nào chưa xem ảnh thu năm trước thì vào đây vậy.
Ảnh mùa thu năm trước ở đây...
Xí quên, còn chuyện sực nhớ ghi bổ sung, hihi...
Tối hôm thứ Hai, cuối giờ hớt cho thằng khách Càri nị NG tui vốn hông muốn kì thị với chúng như dân xứ này, rốt cục cũng phải chửi thề trong bụng hà! Bọn chúng hầu hết giống nhau cái căn bệnh keo kiệt đến phát tởm dù là giàu hay nghèo mà! Đầu tóc nó vừa dài, vừa bẩn, hôi kinh lắm; khi hớt thì cứ nghẽo đầu, ngoáy cổ khiến thợ rất khó làm rồi lại hay đổi ý. Thằng cari nị này cũng hạng ấy, nhưng sau một hồi hí hoáy và nín thở cũng xong, nó lại đòi gội và đề nghị gội kỹ vào! Sau đó lại yêu cầu sấy chải và sức gel, đến khi tính tiền hăm mốt đồng, nó nhảy dựng hỏi cái gì hai mươi mốt! Trả lời tiền hớt mười lăm và gội sáu đồng, nó tru tréo lên"Tao đi hớt chổ nào cũng gội đầu free mà!" Free bà nội mày chớ free cái chi, nhưng chủ tiệm nói thôi thí cô hồn cho nó và nhớ kỹ bản mặt chó của nó, hahaha!
Người quen NG mần trong Macy's còn kể thêm... bọn nó mua under ware về xé ra xài rồi còn mang vào trả lại cơ đấy, khiếp cái bọn Cari thật!

19 nhận xét:

  1. Sang chi mô hử Lão, tui còn chưa sắm nổi tập văn kiện túlơkhơ như Lão đấy nhá, haha

    Trả lờiXóa
  2. Coan vao bang dien thoai nen dat cho trc nha chu:)

    Trả lờiXóa
  3. coan soang thia nhay chu cha vao bang phone duoc, hehe :-)

    Trả lờiXóa
  4. Hihi...
    Cứ nhớ và ghi rồi ghi cho nhớ.
    Ngày rồi cũng qua mà cái đau bệnh còn ở lại hả em?

    Trả lờiXóa
  5. Dạ, đành sống chung dzí tật bệnh tỹ ui, hihi

    Trả lờiXóa
  6. Hehe, bên này họ ghét dân ấy lắm. Wynh hũng mún ghét rốt cuộc cũng phát bực!

    Trả lờiXóa
  7. Ờ, thì dễ gần Dung Hà hơn Hạ Dung mà, hahaha!

    Trả lờiXóa
  8. hi,gio thi ong ban nhan ra cai goi la de quoc lai lich su hon la dao duc cach mang, chi cong vo tu roi a,

    Trả lờiXóa
  9. Chia sẻ mí Wynh vụ này... Em đang cày chung mí mấy thằng :)))

    Trả lờiXóa
  10. Cái bọn Cari ấy thật kinh khủng chú nhỉ?

    Trả lờiXóa
  11. Tụi tư bổn giãy chết Mỹ thiệt là "thâm độc" wa muh.

    Trả lờiXóa
  12. Tiền mà Wuynh nhận từ sở thuế Liên bang gọi là Earned Income Tax Credit (EITC).Còn chuyện mua,mặc thử underwear rồi trả lại vì những lý do như không đúng size,mắc hơn chỗ khác..là chuyện thường tình ở xứ Mẽo ;Mít tin rằng nhiều chủng tộc làm chuyện này không riêng dân Ấn độ .Riêng dân Ấn,Do-thái..mang danh keo kiệt ,Mỹ đen xù tiền tip,dân Tàu to mồm,khạc nhổ..quả không phải vô cớ mà cả một dân tộc ấy phải mang danh.

    Trả lờiXóa
  13. Vâng, NG đồng ý với Maiko, lâu ghê mới thấy ghé qua. Có về Germantown nhớ phone uống cafe nghen.

    Trả lờiXóa

Cảm ơn bạn đã ghé thăm Già!
:)