Nguồn: Báo Pháp Luật
Năm 1959, tại sân Tao Đàn, nhiều người trong đó có cả các võ sư thế giới đã kinh ngạc khi tận mắt chứng kiến võ sư Hà Châu biểu diễn hàng loạt tiết mục khó tin như dùng sức người kéo ngược lại hai chiếc xe tải GMC chạy hai chiều, bẻ cong còng số 8, uốn thép bằng răng và kinh hoàng nhất là nằm yên cho xe hủ lô 12 tấn cán qua người… Sau những tiết mục đấy, nhiều võ sư từng xưng hùng xưng bá ở nhiều nơi đã tôn ông Hà Châu làm thầy.
Đại lực sĩ Hà Châu nói đấy chỉ là “trò vặt” và điều ông lo ngại lại là có những màn trình diễn của ông không được “cấp phép” cho diễn vì sợ ông… bẹp ruột mà chết.
Có lần năm 1961, võ sư Châu diễn ở Trà Vinh và phải cam kết “chết bỏ” rồi còn bị bắt lăn tay mới được tỉnh trưởng cho phép diễn. Lần ấy ông tài xế điều khiển chiếc hủ lô khi cán ngang người lực sĩ Hà Châu không biết sợ thế nào mà xe chết máy khi đang ở trên người lực sĩ. Phải 30 giây sau xe mới nổ máy lại được và chạy qua trong sự hú hồn của nhiều người khi chứng kiến lực sĩ Hà Châu gồng mình chịu trận…
Võ sư Hà Châu trong tiết mục để xe hủ lô 12 tấn cán qua người. Ảnh: Tư liệu
Sau lần diễn đó, huyền thoại về lực sĩ Hà Châu lan truyền đi khắp nơi và có câu chuyện còn thêu dệt là ông đã chết sau lần diễn đấy.
Thực chất thì ông quy ẩn mãi đến năm 1987 mới xuất hiện lại và biểu diễn tại Hà Nội rồi TP.HCM với những màn trình diễn còn rùng rợn hơn như nằm cho xe buýt 50 chỗ ngồi chất đầy người chạy qua, dùng đầu húc đổ cả bức tường dày hơn 10 cm.
Có một tiết mục mà ông lên kế hoạch nhưng Sở TDTT TP.HCM hồi đấy không cho diễn đó là dùng hệ thống ròng rọc kéo tảng đá 300 kg lên cao rồi thả xuống ngực ông trong tư thế nằm vận nội công. Chính ông giám đốc Sở khi nghe màn trình diễn nguy hiểm đấy đã ra lệnh cấm vì không tin ông có thể sống được với màn biểu diễn đấy.
Tháng 10-1993, một phái đoàn ở Nga mời ông sang đấy biểu diễn và người Nga sau các tiết mục đã hùa nhau lên sân khấu mang những mảnh đá, sắt… về làm kỷ niệm và xem ông như một huyền thoại của làng võ thế giới. Sau lần đấy rất nhiều học trò ở tận trời Âu bỏ xứ theo ông luyện võ.
Cách đây bốn năm (2007), bẵng đi sau 20 năm quy ẩn, võ sư Hà Châu đã xuất hiện lại và tham dự đêm võ Cửu Long với sự tham dự của chín môn phái. Nhìn ông với mái tóc bạc trắng choàng chiếc áo nhung đen với dây thắt lưng bản to và trang phục toàn trắng bước lên sân khấu ai cũng trợn tròn mắt kinh ngạc với những màn biểu diễn sắc và lạ như xưa dù tuổi tác đã 84. Cả hội trường vỗ tay khi ông chặt ghế ba lần không gãy và xoay sang cầm ghế phang thẳng vào đầu mình vỡ tan tành.
Đấy cũng là lần cuối nhiều người còn nhìn thấy đại lực sĩ biểu diễn…
Những ngày cuối đời, hình ảnh một anh Tây tất bật chạy ngược xuôi từ lò võ ở Trần Não, quận 2 qua BV An Sinh để lo cho lực sĩ Hà Châu thật là cảm động. Ông Tây đấy là một môn sinh bỏ xứ theo thầy Hà Châu luyện võ và sống với thầy như hai cha con. Anh lo từng miếng sữa đút tận miệng, mong thầy qua khỏi như bao tiết mục mà thầy đã làm nhiều người đứng tim rồi bùng lên với những cảm xúc thật lạ.
Lần này thì thầy Châu không qua được. Người thầy mà cả đời chưa một lần phải uống thuốc nhưng vì nể học trò khuyên răn đã phải vào bệnh viện chữa trị. Lần đầu ông biết đến mũi kim, chai nước biển cũng là lần ông không thắng được số phận.
Ông mất đi để lại cho làng võ Việt Nam sự tiếc thương vô bờ. Không chỉ những người yêu võ mà thế giới tiếc một người võ sư đã đi vào huyền thoại…
Cây đại thụ ấy đã ra đi…
LỮ ĐẮC LONG
Xin được chia buồn với gia đình ông cùng làng Võ Thuật VN ta.
Trả lờiXóa